Những người nghèo theo quan niệm
của Mẹ Têrêsa thành Calcutta
Những người nghèo là những kẻ thiếu thốn trên bình diện vật chất và tinh thần,
Những người nghèo là những kẻ đói ăn và khát uống,
Những người nghèo là những kẻ cần đến áo mặc,
Những người nghèo là những kẻ không nhà cửa và không nơi nương tựa,
Những người nghèo là những kẻ đau yếu bệnh hoạn,
Những người nghèo là những kẻ mang lấy khuyết tật thể xác và tinh thần,
Những người nghèo là kẻ già cả,
Những người nghèo là những kẻ bị tù tội,
Những người nghèo là những kẻ cô đơn,
Những người nghèo là những kẻ dốt nát và sống nghi nan,
Những người nghèo là những kẻ đang đau khổ,
Những người nghèo là những kẻ thiếu sự trợ giúp,
Những người nghèo là những kẻ bị bách hại,
Những người nghèo là những nạn nhân của sự bất công,
Những người nghèo là những kẻ không được giáo dục,
Những người nghèo là những kẻ hay nóng giận,
Những người nghèo là những kẻ phạm tội và ăn nói chua cay,
Những ngưởi nghèo là những kẻ làm điều xấu gây thiệt hại cho chúng ta,
Những người nghèo là những kẻ không được ai yêu thương, những người cùng định thấp hèn nhất trong xã hội.
Những người nghèo , cách nầy hay cách khác, là chính chúng ta.
Chúa Kitô đến trong thế gian để mặc cho tình bác ái viển tượng đặc biệt của nó.
Mẹ Têrêsa Calcutta
Chúng ta nghĩ thế nào về những định nghĩa trên của Mẹ Teresa, nhất là câu cuối cùng: Những người nghèo cách nầy hay cách khác chính chúng ta?
Tôi xuất thân từ một gia đình Công Giáo trung lưu rất đạo đức. Cha Mẹ thông truyền Đức Tin cho tôi và tôi tin tưởng nơi THIÊN CHÚA. Nhưng THIÊN CHÚA trong tuổi trẻ là Đấng xa xôi, ngự mãi trên Trời Cao và không có liên hệ tình cảm gì với con cái loài người, sống cảnh lầm than khốn khổ nơi trần gian.
Từ khi lập gia đình và có con cái, tôi dần dần bỏ quên THIÊN CHÚA. Cuộc sống hằng ngày chỉ gồm toàn lo lắng bận rộn với của cải vật chất: làm sao cho có nhiều sung túc và tiện nghi. Về phương diện tôn giáo: tôi nguội lạnh và dửng dưng đối với THIÊN CHÚA, hay ít ra, thỉnh thoảng tôi nghĩ đến Ngài nhưng với tâm tình sợ hãi chứ không trìu mến hiếu thảo của đứa con ngoan dành cho CHA mình. Tôi gần như không cầu nguyện bao giờ. Vì bổn phận, tôi giữ thói quen đi lễ Chúa Nhật. Nhưng khi có lý do nào đó, tôi vịn ngay vào để bỏ lễ. Lúc các con còn nhỏ, tôi cũng lấy cớ để khỏi tham dự Thánh Lễ. Thỉnh thoảng tôi rước Mình Thánh Đức Chúa GIÊSU, vì thói quen hơn vì lòng mến.
THIÊN CHÚA nhẫn nhục chờ đợi tôi. Ngài chờ cơ hội thuận tiện để gõ cửa lòng tôi. Và biến cố quan trọng xảy ra vào ngày 4-3-1979. Hôm đó là Chúa Nhật thứ nhất Mùa Chay. Vợ chồng tôi được mời dùng bữa trưa nơi gia đình bạn. Ăn xong, chúng tôi ngồi nơi phòng phòng khách chuyện trò giải trí. Và câu chuyện dẫn đến việc bàn luận về THIÊN CHÚA. Sau đó, vợ chồng tôi từ giã gia đình bạn ra về. Tôi còn nhớ như in những gì xảy ra trong tâm hồn tôi vào buổi chiều Chúa Nhật thứ nhất Mùa Chay năm đó. Khi tôi bước lên xe và ngồi xuống cạnh chồng tôi, đột nhiên trong lòng tôi trào dâng lòng mến dào dạt đối với THIÊN CHÚA. THIÊN CHÚA mà tôi vẫn tin và nghĩ rằng Ngài thật xa xôi, cao vời, bỗng chốc trở nên thật gần gũi, và tôi như vừa gặp thấy Ngài. Bằng cách nào và tại sao, thì tôi không biết phải giải thích như thế nào. Tôi chỉ biết nói rằng chính lúc đó tôi cảm thấy như có luồng ánh sáng chiếu dọi vào tâm hồn và một luồng sức nóng đi thẳng vào tim. Tôi cảm thấy tràn trề hạnh phúc. Và kể từ giây phút ấy, trọn tâm tư tôi hướng về THIÊN CHÚA và không bao giờ lìa xa Ngài.
THIÊN CHÚA lại bắt đầu hiện diện trong cuộc đời tôi, hay nói đúng hơn, tôi lại bắt đầu cảm nghiệm sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời mình. Từ đó tôi đặc biệt suy gẫm và sống mầu nhiệm Thương Khó Đức Chúa GIÊSU KITÔ và suy niệm về tầm quan trọng của Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ trong cuộc đời tín hữu Công Giáo. Từ từ, trong kinh nguyện và suy ngắm, Đức Chúa GIÊSU KITÔ giúp tôi hiểu rằng:
- Phúc Âm là mạc khải của Tình Yêu. Thánh Giá là tột đỉnh hy sinh của Tình Yêu. Phúc Âm là Giáo Huấn còn Thánh Giá là Hành Động. Phúc Âm là Lời Nói còn Thánh Giá là Thi Hành. Phúc Âm giúp tín hữu hiểu và yêu mến Hành Động của Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Phúc Âm đưa tín hữu đi sâu vào mầu nhiệm ơn cứu chuộc. Theo sát giáo huấn của Phúc Âm tức là bước theo con đường khổ nạn của Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Thánh Giá xuất hiện nơi cuối con đường mang ánh sáng. Trở về với mầu nhiệm Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ tức là thực hành, sống các giáo huấn của Phúc Âm trong mọi chiều kích thuần túy: tinh thần khiêm tốn, phó thác, tuân phục, tin tưởng, yêu thương, bác ái, dâng hiến và trao ban.
Đây là con đường nhỏ bé nhưng chắc chắn nhất mà bất cứ tín hữu Công Giáo nào cũng có thể thi hành được.
Ngày nay nhiều tín hữu Công Giáo rất sợ phải nói, và nhất là, rất sợ phải chấp nhận Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Satan gieo lòng tín hữu tâm tình khiếp sợ đối với Thánh Giá, khiến các tín hữu chỉ nhìn thấy khía cạnh tiêu cực của Thánh Giá mà quên rằng Thánh Giá là biểu hiệu của Tình Yêu: Tình Yêu của THIÊN CHÚA đối với con người và tình yêu của con người đối với THIÊN CHÚA.
Thánh Giá trở nên nhẹ nhàng đối với những tâm hồn tràn đầy tình mến THIÊN CHÚA. Nếu không có tình mến, Thánh Giá trở thành nặng nề, đôi khi không thể nào vác được. Chính lòng yêu mến làm cho Thánh Giá và cuộc đời của con người mang ý nghĩa và trao ban hạnh phúc vĩnh cửu mai sau. THIÊN CHÚA luôn hiện diện, chỉ cần con người biết lắng nghe tiếng Ngài mời gọi và trở về với Tình Yêu của Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét