Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2011

Ao ước lớn nhất của mẹ: tôi có thể tự lo cho bản thân


Mẹ kể khi tôi mới 3 tháng tuổi đã phải trải qua một ca phẫu thuật lớn. Và khi nghe tin tôi chết trên bàn mổ, ba mẹ như rơi xuống vực thẳm, còn những người khác thì chuẩn bị đám tang cho tôi.
Vậy mà lúc 16g ngày định mệnh đó, một tiếng khóc bật lên trong nhà xác, kéo ba mẹ tôi thoát khỏi hố sâu tuyệt vọng. Mẹ vội lao vào ôm lấy tôi, nghẹn ngào trong nước mắt, vui sướng vỡ ào như thể vừa sinh ra tôi lần nữa.
Sau ca phẫu thuật, số phận tôi lật sang trang mới: não tôi đã bị tổn thương hệ thần kinh vận động, phải nằm một chỗ, người mềm như cọng bún.
Mẹ phải lo hết sinh hoạt cá nhân, tập vật lý trị liệu cho tôi. Nằm một chỗ suốt sáu năm tôi mới tập đi bằng chiếc khung xe mây do ba thiết kế. Mỗi ngày mẹ phải chế biến một món ăn riêng cho tôi từ thịt cóc, óc heo, óc bò, bột ngũ cóc… hễ nghe ai mách món gì làm chắc xương là mẹ đều làm theo. 
Hồi đó chỉ có ba đi làm, mẹ ở nhà chăm sóc các con. Tôi luôn được ưu tiên ăn cơm trước bởi lúc đó thực quản tôi rất tệ, thức ăn phải mềm và thật nhuyễn. Lúc đó, mẹ tôi đã sinh thêm hai em, một gái, một trai và đều bình thường, nhưng mẹ vẫn phải dành thời gian chăm sóc tôi nhiều hơn hai em.
Mỗi khi đêm đến, ba chị em tôi nằm bên mẹ để nghe mẹ kể chuyện cổ tích, dạy hát, dạy đọc thơ và thông qua những thứ đó đã đưa trí tưởng tượng của một đứa trẻ 6-7 tuổi như tôi được khám phá thêm một thế giới mới ngoài căn nhà gỗ nhỏ bé lúc ấy. Mỗi lần nghe xong một câu chuyện hay học thuộc một bài hát nào đó tôi thường hỏi mẹ rất nhiều điều.
Khi em tôi đến tuổi đi học, cuộc sống gia đình càng thêm chật vật. Người thân, bạn bè đều khuyên mẹ kiếm việc làm, nhưng vì tôi không thể tự lo và ốm đau triền miên nên mẹ không đành. Mọi chi tiêu của gia đình mẹ luôn đắn đo suy nghĩ rất lâu mới quyết định. Vốn nhanh nhẹn, dù dáng người rất nhỏ bé nhưng hễ đến mùa là mẹ làm sắn dây, thu mua nào ớt, tiêu, măng khô... đợi hết mùa thì đem bán.
20 năm sau, với tình yêu thương và sự động viên của gia đình, tôi đã mạnh mẽ hơn và mẹ cũng "tình cờ" trở thành một trong những đầu bếp nổi tiếng của thành phố dù chưa bao giờ qua bất kỳ trường lớp nào. Mẹ luôn sống bằng chữ "tâm" và khi làm bất kỳ món ăn gì cho khách, mẹ đều để vào đó cả tấm lòng.
Tôi hiện làm chuyên viên marketing cho một công ty chuyên khám chữa bệnh tại nhà. Song mẹ vẫn không bao giờ thôi yên tâm khi tôi một mình nơi đất khách. Có những khi dù rất nhớ gia đình, nhớ mẹ nhưng tôi vẫn không dám gọi về bởi hễ nghe những lời dặn dò đầy lo âu của mẹ là tôi lại khóc nghẹn ngào.
Sống xa nhà, tôi nhớ và quý lắm những bữa cơm mẹ nấu. Tôi chỉ có duy nhất một mơ ước: giá thời gian đừng trôi để tôi không lớn lên và cha mẹ không già đi, để lại được mẹ chăm sóc, thương yêu. Cảm ơn mẹ đã thầm lặng hi sinh vì con!
sound( tuoitre.vn)

1 nhận xét:

  1. The King Casino: The New King & The World of Gaming
    The King Casino is the new place where https://jancasino.com/review/merit-casino/ the real money casino-roll.com gambling jancasino is legal in wooricasinos.info Florida and https://septcasino.com/review/merit-casino/ Pennsylvania. We love the new casino. We've got some great

    Trả lờiXóa